词典挨剋	
	挨剋
词语解释
挨剋[ ái kēi ]
⒈ 被责打。
英be beaten;
⒉ 遭到批评、训斥。
例别乱动,再动非挨剋不可。
英be criticized;
			相关词语
		
	- āi jiā挨家
 - ái dòu挨斗
 - āi jìn挨近
 - āi jiān dié zú挨肩叠足
 - ái dòng shòu è挨冻受饿
 - āi jiān dā bèi挨肩搭背
 - āi mén zhú hù挨门逐户
 - ái bǎn zi挨板子
 - āi āi chēng chēng挨挨抢抢
 - āi kào挨靠
 - āi jiā bǐ hù挨家比户
 - āi mó挨磨
 - āi fāng kào yuàn挨坊靠院
 - āi jiān cā liǎn挨肩擦脸
 - ái jǐ挨挤
 - lún āi轮挨
 - āi sān dǐng sì挨三顶四
 - bā bù āi八不挨
 - āi āi zā zā挨挨拶拶
 - āi pái挨排
 - āi mén挨门
 - āi hēi挨黑
 - āi mén āi hù挨门挨户
 - ái è shòu dòng挨饿受冻
 - ái mà挨骂
 - dàng āi宕挨
 - āi hù挨户
 - ái tóu zi挨头子
 - dōng āi xī zhuàng东挨西撞
 - āi lán挨蓝
 
