词典边方
边方
词语解释
边方[ biān fāng ]
⒈ 亦作“邉方”。
⒉ 边地;边疆。
⒊ 边际。
引证解释
⒈ 亦作“邉方”。
⒉ 边地;边疆。
引汉 蔡邕 《上汉书十志疏》:“父子家属,从充边方。”
《宋书·夷蛮传·诃罗陁国》:“仰维大国,藩守旷远,我即边方藩守之一。”
宋 苏舜钦 《己卯冬大寒有感》诗:“近闻边方奏,中覆多沉没。”
明 冯梦龙 《女丈夫·郡主募兵》:“穷兵海岸,耀武邉方。”
王闿运 《<桂阳州志>序》:“薄宦边方。”
⒊ 边际。
引宋 朱熹 《斋居感兴》诗之九:“人心要如此,寂感无边方。”
国语辞典
边方[ biān fāng ]
⒈ 边境或边远的地方。
引《三国演义·第一〇八回》:「(诸葛)恪恐人议论,先搜求众官将过失,轻则发遣边方,重则斩首示众。」
相关词语
- fāng chuán方船
- fāng zhuō方拙
- yī fāng医方
- biān chuī边吹
- fāng lǐ方里
- fāng tóu方头
- fāng rǎng方攘
- fāng hóu方侯
- biān jìng边境
- fāng shì方士
- xià fāng下方
- liáng fāng良方
- fěn biān xì sī粉边细丝
- biān kuàng边框
- fāng wéi方维
- dān fāng单方
- fāng zhí方直
- biān xīn边心
- lè fāng乐方
- biān zuì边最
- wǔ fāng zá chǔ五方杂处
- kuī biān窥边
- fāng miàn guān方面官
- yīn fāng阴方
- fāng cǎi方彩
- sì fāng zhì四方志
- biān nán边难
- biān yú边虞
- níng biān宁边
- dōng fāng xué shì东方学士