词典病体
病体
词语解释
病体[ bìng tǐ ]
⒈ 患病的身体,病躯。
英sick body;
引证解释
⒈ 病躯。
引唐 陆龟蒙 《江南秋怀寄华阳山人》诗:“归心一夜极,病体九秋轻。”
巴金 《马拉·哥代和亚当·鲁克斯》:“他居然支持着病体出来散步了。”
⒉ 指疾病。
引清 洪昇 《长生殿·得信》:“妃子既许重逢,我病体一些也没有了。”
国语辞典
病体[ bìng tǐ ]
⒈ 因病而显得虚弱的身躯。
引《薛平贵征辽事略》:「尔父病体未痊,何来?」
《三国演义·第三一回》:「父亲病体未痊,不可远征。儿愿提兵前去迎敌。」
相关词语
- tǐ qǔ体取
- yè bān bìng叶斑病
- liǎng xīn yī tǐ两心一体
- tǐ xíng体刑
- shī wèi bìng mín尸位病民
- bìng móu病眸
- bìng lóng病癃
- xuè yǒu bìng血友病
- jìn tǐ shī近体诗
- liú xíng bìng xué流行病学
- gōng tǐ宫体
- huáng xiù bìng黄锈病
- róng tǐ熔体
- shēng lǎo bìng sǐ生老病死
- qū jié bēi tǐ屈节卑体
- tǐ gǔ体骨
- bìng chuàng病创
- xiù bìng锈病
- bìng lì病历
- kē chóng tǐ科虫体
- yǎng bìng yuàn养病院
- cǎo táng tǐ草堂体
- bìng tài病态
- hēi bān bìng黑斑病
- fèi bìng废病
- gāo yā bìng高压病
- là wán tǐ蜡丸体
- liú tǐ lì xué流体力学
- bìng fèi病痱
- pín bìng贫病