词典病原
病原
词语解释
病原[ bìng yuán ]
⒈ 病因。
英pathogene; pathogen;
⒉ 病原体。
引证解释
⒈ 病因。引起疾病的根源。
引严复 《原强续篇》:“盖察病而知致病之原,则其病将愈,唯病原真而后药物得,药物得而后其病乃有瘳,此不易之理也。”
许杰 《改嫁》:“她想起‘胎里毒’的病原来。”
国语辞典
病原[ bìng yuán ]
⒈ 生病的原因。也作「病源」。
⒉ 病原菌的简称。参见「病原菌」条。
英语cause of disease, pathogen
德语Krankheitsursache, Pathogenese (S)
法语agent infectieux
相关词语
- yī yuán一原
- yè bān bìng叶斑病
- yuán jiāng原浆
- shī wèi bìng mín尸位病民
- bìng móu病眸
- bìng lóng病癃
- xuè yǒu bìng血友病
- liú xíng bìng xué流行病学
- zhào píng yuán赵平原
- huáng xiù bìng黄锈病
- fā yuán发原
- shēng lǎo bìng sǐ生老病死
- bìng chuàng病创
- xiù bìng锈病
- bìng lì病历
- yǎng bìng yuàn养病院
- yuán zhì原质
- bìng tài病态
- hēi bān bìng黑斑病
- píng yuán平原
- fèi bìng废病
- gāo yā bìng高压病
- yuán xíng原型
- bìng fèi病痱
- pín bìng贫病
- táng niào bìng糖尿病
- gāo yuán皋原
- sǐ bìng死病
- píng yuán kè平原客
- yuán sè原色