词典长风	
	长风
词语解释
长风[ cháng fēng ]
⒈ 远风。
⒉ 暴风;大风。
引证解释
⒈ 远风。
引战国 楚 宋玉 《高唐赋》:“长风至而波起兮,若丽山之孤亩。”
《文选·左思<吴都赋>》:“习御长风,狎翫 灵胥。”
刘逵 注:“长风,远风也。”
唐 杜甫 《龙门阁》诗:“长风驾高浪,浩浩自太古。”
明 高启 《梦游仙》诗:“长风八万里,夜入通明天。”
⒉ 暴风;大风。
引玄应 《一切经音义》卷一引《兼明苑》:“风暴疾而起者谓之长风。”
明 刘基 《拟连珠》之五十:“长风烈烈,难行折舵之舟。”
国语辞典
长风[ cháng fēng ]
⒈ 大风。
引《文选·曹植·杂诗六首之二》:「转蓬离本根,飘飘随长风。」
《文选·左思·吴都赋》:「习御长风,狎翫灵胥。」
			相关词语
		
	- cóng cháng jì jiào从长计较
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - xiào duǎn liàng cháng校短量长
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - cháng shòu miàn长寿面
 - cháng chà长差
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - cháng piān dà lùn长篇大论
 - cháng kuí长逵
 - bēi fēng悲风
 - cùn yǒu suǒ cháng寸有所长
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - cháng nián长年
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - cháng lǜ长率
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - cháng zhuó长彴
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - cháng jiū jiū长赳赳
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 
