词典常禁
常禁
词语解释
常禁[ cháng jìn ]
⒈ 通常的禁令。
引证解释
⒈ 通常的禁令。
引《汉书·货殖传序》:“既顺时而取物,然犹山不茬蘖,泽不伐夭,蝝鱼麛卵,咸有常禁。”
《魏书·食货志》:“不行之钱,虽有常禁,其先用之处,权可听行,至年末悉令断之。”
相关词语
- cháng zhōu shì常州市
- jīn jiǔ禁久
- cháng xù常序
- xí gù dǎo cháng袭故蹈常
- ní cháng泥常
- fán cháng凡常
- jīn fǎ禁法
- jīn jí禁籍
- jìn jué禁绝
- dà jìn大禁
- bó cháng伯常
- cháng lì qián常例钱
- shū jìn疏禁
- cháng shǒu常守
- cháng dé常德
- jīn wéi mén禁围门
- jīn gé禁阁
- zhèng cháng正常
- yù jìn玉禁
- guān jīn官禁
- jìn wèi禁卫
- suí cháng随常
- cháng kē常科
- dòng jìng yǒu cháng动静有常
- jīn kǒu lì禁口痢
- gǔ yǔ cháng yán古语常言
- zhī zú cháng lè知足常乐
- luò cháng雒常
- cháng sì常祀
- cháng zú常足