词典常均	
	常均
词语解释
常均[ cháng jūn ]
⒈ 指庸常之人。
⒉ 犹常法。
引证解释
⒈ 指庸常之人。
引《晋书·文苑传论》:“子安 幼标明敏,少蓄清思,怀天地之寥廓,赋辞人之所遗,特构新情,岂常均之所企!”
《资治通鉴·宋文帝元嘉二十二年》:“夫有逸羣之才,必思冲天之据,盖俗之量,则僨常均之下。”
胡三省 注:“常均,犹言平常也。”
⒉ 犹常法。
引《文选·任昉<为范始兴作求立太宰碑表>》:“道被如仁,功参微 管,本宜在常均之外。”
吕向 注:“言人有大功如 管仲 者,则宜在寻常均禁之外。”
⒊ 平常曲调,一般声韵。
引《文选·繁钦<与魏文帝笺>》:“声悲旧笳,曲美常均。”
李善 注:“均者,亦律调五声之均也。”
			相关词语
		
	- cháng zhōu shì常州市
 - cháng xù常序
 - xí gù dǎo cháng袭故蹈常
 - ní cháng泥常
 - fán cháng凡常
 - jūn zhí均值
 - bó cháng伯常
 - cháng lì qián常例钱
 - cháng shǒu常守
 - cháng dé常德
 - píng jūn chā平均差
 - jūn zhǒng均种
 - zhèng cháng正常
 - suí cháng随常
 - cháng kē常科
 - dòng jìng yǒu cháng动静有常
 - gǔ yǔ cháng yán古语常言
 - zhī zú cháng lè知足常乐
 - luò cháng雒常
 - cháng sì常祀
 - jūn fù均赋
 - cháng zú常足
 - fǎn cháng xíng wéi反常行为
 - cháng zhǔ常主
 - cháng dì常棣
 - fēi cháng shí qī非常时期
 - píng jūn sù dù平均速度
 - cháng jiā常家
 - dǎo gù xí cháng蹈故习常
 - cháng qǐ jū常起居
 
