词典常生
常生
词语解释
常生[ cháng shēng ]
⒈ 长生不老。
⒉ 一定的生性。
⒊ 即常生子。
⒋ 固定的财产。
引证解释
⒈ 长生不老。
引《列子·天瑞》:“生者不能生,化者不能化,故常生常化者无时不生,无时不化。”
《云笈七籤》卷八:“太漠为玄重之根,开阴为常生之源。”
⒉ 一定的生性。
引《六韬·文启》:“天有常形,民有常生。”
⒊ 即 常生子。
引晋 葛洪 《抱朴子·释滞》:“常生 降志於执鞭, 庄公 藏器於小吏。”
⒋ 固定的财产。参见“常姓”。
引《管子·法禁》“身无职事,家无常姓” 唐 尹知章 注:“姓,生也。身既无职事,家又无常生。”
相关词语
- guài shēng怪生
- cháng zhōu shì常州市
- huā shēng yóu花生油
- cuī kè shēng催课生
- cháng xù常序
- shēng lèi生类
- qīng shēng sè青生色
- xí gù dǎo cháng袭故蹈常
- shēng shǒu生手
- ní cháng泥常
- dié huà zhuāng shēng蝶化庄生
- fán cháng凡常
- shēng chén bā zì生辰八字
- bó cháng伯常
- shēng pú sà生菩萨
- shēng tài xì tǒng生态系统
- zhāng shēng zhǔ hǎi张生煮海
- shēng huā zhī bǐ生花之笔
- tóng shēng sī铜生斯
- yī yīn shēng一阴生
- líng yǔ shēng cǎo囹圄生草
- tān ěr sāng shēng贪饵丧生
- cháng lì qián常例钱
- shēng shè生设
- jiǔ shēng久生
- chū sǐ rù shēng出死入生
- cháng shǒu常守
- shēng wù qún là生物群落
- tuó shēng佗生
- zhāi shēng斋生