词典常星
常星
词语解释
常星[ cháng xīng ]
⒈ 即恒星。
引证解释
⒈ 即恒星。
引《史记·天官书》:“夫常星之变希见,而三光之占亟用。”
《汉书·刘向传》:“夜常星不见。”
唐 卢仝 《月蚀诗》:“当时常星没,殞雨如迸浆。”
相关词语
- xīng chóu星稠
- líng líng xīng xīng零零星星
- cháng zhōu shì常州市
- xīng wǎn星晩
- cháng xù常序
- xí gù dǎo cháng袭故蹈常
- ní cháng泥常
- fán cháng凡常
- yù jǐng wèi xīng预警卫星
- wèi xīng dǎo háng卫星导航
- bó cháng伯常
- xīng yè星夜
- cháng lì qián常例钱
- wén xīng gāo zhào文星高照
- cháng shǒu常守
- xíng xīng刑星
- xīng zhèn星震
- xīng xiàng星象
- jiāng xīng将星
- xīng zhě星者
- cháng dé常德
- háng xīng huán行星环
- chǔ shì xīng处士星
- xīng wèi星位
- xīng chèn星谶
- zhèng cháng正常
- wéi xīng维星
- xīng huáng星潢
- xīng huí星回
- liú xīng guǎi流星拐