词典尘凡	
	尘凡
词语解释
尘凡[ chén fán ]
⒈ 人间;俗世。
⒉ 凡人。
引证解释
⒈ 人间;俗世。
引宋 苏轼 《风水洞二首和李节推》之二:“山前雨水隔尘凡,山上仙风舞檜杉。”
明 刘基 《仙人洞》诗之一:“五云隔断尘凡路,説着人间总不知。”
清 李渔 《蜃中楼·双订》:“若非月窟 嫦娥,定是 瀟 湘 神女,尘凡世界那有这等姿容?”
《红楼梦》第一〇三回:“﹝ 贾雨村 ﹞道:‘学生自蒙……受任贵乡,始知老先生超悟尘凡,飘举仙境。’”
⒉ 凡人。
引《宣和遗事》前集:“恩许尘凡时纵步,不知身在五云深。”
国语辞典
尘凡[ chén fán ]
⒈ 俗世。
引宋·苏轼〈风水洞二首和李节推〉诗二首之二:「山前乳水隔尘凡,山上仙风舞桧杉。」
近尘世
⒉ 平民。
引《大宋宣和遗事·元集》:「恩许尘凡时纵步,不知身在五云深。」
			相关词语
		
	- fán lóng凡笼
 - chén āi尘埃
 - fán cháng凡常
 - chén lǚ尘侣
 - làn chén滥尘
 - fēng chén风尘
 - chén zhàng尘障
 - zhēng chén征尘
 - dǎ āi chén打埃尘
 - sú chén俗尘
 - yān chén kè烟尘客
 - chén xià尘下
 - fán bīn凡宾
 - wǔ chén午尘
 - hòu chén后尘
 - chén ān尘鞍
 - fán nè凡讷
 - chén dèng dèng尘邓邓
 - gé fán chéng shèng革凡成圣
 - qióng chén穷尘
 - fán niàn凡念
 - chāo yì jué chén超轶絶尘
 - dǎn chén huì撢尘会
 - fán bǐ凡鄙
 - fēng chén zhī mù风尘之慕
 - kuáng chén狂尘
 - chén kū尘堀
 - wàng chén ér bài妄尘而拜
 - dōng hǎi yáng chén东海扬尘
 - cháng lín fán jiè常鳞凡介
 
