词典乘时	
	乘时
词语解释
乘时[ chéng shí ]
⒈ 乘机;趁势。
引证解释
⒈ 乘机;趁势。
引晋 左思 《吴都赋》:“富中之甿,货殖之选,乘时射利,财丰巨万。”
《宋史·王晏传》:“今 契丹 南侵,天下汹汹,英雄豪杰固当乘时自奋。”
鲁迅 《三闲集·“皇汉医学”》:“日本 人 汤本求真 做的《皇汉医学》译本也将乘时出版。”
国语辞典
乘时[ chéng shí ]
⒈ 利用机会。也作「乘机」。
引《文选·沈约·齐故安陆昭王碑文》:「魏氏乘时于前,皇齐握符于后。」
《三国演义·第七回》:「今不乘时报恨,更待何年。」
			相关词语
		
	- shí huì时晦
 - yī wǎn fàn shí一碗饭时
 - shí yí shì qiān时移事迁
 - shí mù时暮
 - fú chéng服乘
 - shí zé时泽
 - ān shí chǔ shùn安时处顺
 - hè hè shí míng赫赫时名
 - shí shàng时上
 - shí yùn bù qí时运不齐
 - fāng shí芳时
 - shí qù时趣
 - yīn shì chéng biàn因势乘便
 - tiáo shí髫时
 - shí shí kè kè时时刻刻
 - yī shí zhī xuǎn一时之选
 - shùn shí ér dòng顺时而动
 - shí yí wù huàn时移物换
 - qiān shèng千乘
 - shí guāi yùn chuǎn时乖运舛
 - ruò shí若时
 - bó shí伯时
 - kè shí课时
 - shí jì时祭
 - dìng shí zhōng定时钟
 - bù wù nóng shí不误农时
 - bèi shí倍时
 - dài shí ér dòng待时而动
 - shí fàn时范
 - chéng jiǔ jiǎ qì乘酒假气
 
