词典宠臣
宠臣
词语解释
宠臣[ chǒng chén ]
⒈ 得宠之臣。
引证解释
⒈ 得宠之臣。
引《战国策·楚策一》:“以财交者,财尽而交絶;以色交者,华落而爱渝。是以嬖女不敝席,宠臣不避轩。”
《史记·佞幸列传》:“孝文 时中宠臣,士人则 邓通,宦者则 赵同、北宫伯子。”
《后汉书·盖勋传》:“时小黄门 京兆 高望 为尚药监,倖於皇太子,太子因 蹇硕 属 望 子 进 为孝廉, 勋 不肯用。或曰:‘皇太子副主, 望 其所爱, 硕,帝之宠臣,而子违之,所谓三怨成府者也。’”
相关词语
- zhēn chén贞臣
- shǐ chén fáng使臣房
- chǒng ér宠儿
- chén chǒng宸宠
- shū chén枢臣
- chǒng sī宠私
- chēng chén nà gòng称臣纳贡
- chén qiè臣妾
- kē chén科臣
- péi chén陪臣
- niè zǐ gū chén孽子孤臣
- qī chén七臣
- chǒng gù宠顾
- shī chǒng失宠
- jiǎng chǒng奬宠
- dòu chǒng斗宠
- chǒng yù宠育
- fēng jiāng dà chén封疆大臣
- zhèng chén诤臣
- chǒng rǔ wú jīng宠辱无惊
- chǒng yù宠驭
- wài chén外臣
- chǒng xié宠携
- chēng chén称臣
- xìng chén幸臣
- wén chǒng ruò jīng闻宠若惊
- dōng míng chén东溟臣
- xià chén下臣
- shòu chǒng ruò jīng受宠若惊
- chéng chén诚臣