词典传旨	
	传旨
词语解释
传旨[ chuán zhǐ ]
⒈ 传达谕旨。
引证解释
⒈ 传达谕旨。
引唐 王建 《宫词》之六十一:“中官传旨音声散,诸院门开触处行。”
《京本通俗小说·菩萨蛮》:“郡王见了大喜,传旨唤出 新荷姐,就教他唱 可常 这词。”
明 何良俊 《四友斋丛说·史三》:“太监 梁芳 进淫巧以荡上心……夤缘传旨与官。”
国语辞典
传旨[ chuán zhǐ ]
⒈ 旧时内阁传达皇帝的谕旨。
引《儒林外史·第三五回》:「那殿门口又有两个太监,传旨出来,宣庄尚志进殿。」
			相关词语
		
	- chuán qiān传签
 - chuán shòu传受
 - kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
 - chuán pài传派
 - huáng zhǐ皇旨
 - chuán fàn传饭
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - chuán fáng传房
 - zhǐ yáo旨肴
 - chuán kōng传空
 - chuán yuè传阅
 - xiá chuán遐传
 - yí zhǐ遗旨
 - tuàn zhuàn彖传
 - ē zhì shùn qíng阿旨顺情
 - xián zhuàn贤传
 - chuán shēng qì传声器
 - chuán wén传闻
 - chuán dá传答
 - cí wēi zhǐ yuǎn辞微旨远
 - chuán hóng传红
 - shī chuán失传
 - chuán sòng yī shí传诵一时
 - yì huā chuán fěn异花传粉
 - é chuán讹传
 - fēi mò chuán rǎn飞沫传染
 - chuán gǔ传诂
 - zá chuán杂传
 - wù chuán误传
 - nòng zhǎn chuán bēi弄盏传杯
 
