词典垂天
垂天
词语解释
垂天[ chuí tiān ]
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
⒊ 比喻壮志凌云。
引证解释
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
引《庄子·逍遥游》:“鹏之背,不知其几千里也;怒而飞,其翼若垂天之云。”
陆德明 释文引 司马彪 曰:“若云垂天旁。”
三国 魏 曹丕 《丹霞日行》:“丹霞蔽日,采虹垂天。”
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
引《文选·扬雄<羽猎赋>》:“其餘荷垂天之罼,张竟壄之罘。”
刘良 注:“言罼之大,如垂天之四边也。”
宋 姜夔 《汉宫春·次韵稼轩》词:“云曰归歟,纵垂天曳曳,终返 衡 庐。”
⒊ 比喻壮志凌云。
引唐 骆宾王 《上齐州张司马启》:“摶羊角以垂天,展驥足而腾景。”
唐 刘禹锡 《和李相公以平泉新墅获方外之名因为诗以报洛中士君子兼见寄之什》:“垂天虽暂息,一举出人寰。”
相关词语
- tiān bù天篰
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- chuí jīng垂精
- tiān yā天呀
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- lù tiān露天
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- yī yè tiān一夜天
- chuí jiè垂戒
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- tiān qū天区
- tōng tiān méi通天眉
- tiān jiǎ yīn yuán天假因缘
- chuí chuí垂垂
- chuí luó垂螺
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- chuí xián yù dī垂涎欲滴
- lòu xiè tiān jī漏泄天机
- jiāng tiān jiù dì将天就地
- mán tiān guò hǎi瞒天过海
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- xuán chuí悬垂
- tiān qiào天窍