词典垂听
垂听
词语解释
垂听[ chuí tīng ]
⒈ 俯听;倾听。
引证解释
⒈ 俯听;倾听。
引《尉缭子·原官》:“明举上达,在王垂听也。”
《汉书·董仲舒传》:“子大夫其精心致思,朕垂听而问焉。”
《三国演义》第二回:“朝廷大事,任大臣元老自行商议,此国家之幸也。愿垂听焉。”
巴金 《能言树》二:“万能的天上的大神啊,请您垂听我这个小女孩的哀告罢。”
国语辞典
垂听[ chuí tīng ]
⒈ 倾听、俯听。
引《汉书·卷五六·董仲舒传》:「子大夫其精心致思,朕垂听而问焉。」
《三国演义·第二回》:「朝廷大事,任大臣元老自行商议,此国家之幸也:愿垂听焉。」
相关词语
- jí wēn tīng lì即温听厉
- chuí jīng垂精
- yǐ tīng倚听
- tīng cǎi听采
- chuí jiè垂戒
- tīng sòng听讼
- chè tīng彻听
- chuí chuí垂垂
- chuí luó垂螺
- chuí xián yù dī垂涎欲滴
- xuán chuí悬垂
- chuí bó垂箔
- kě tīng shēng可听声
- móu tīng jì xíng谋听计行
- xùn tīng讯听
- chuí zhū垂珠
- tīng duàn听断
- qǔ tīng曲听
- tīng tǒng听筒
- tīng nà听纳
- jí tīng极听
- wēi chuí威垂
- chuí suí垂绥
- chān tīng觇听
- wéi mìng shì tīng唯命是听
- tì lèi jiāo chuí涕泪交垂
- wēi yán sǒng tīng危言耸听
- nián huá chuí mù年华垂暮
- chuí yì垂意
- jī tīng缉听