词典吹扬
吹扬
词语解释
吹扬[ chuī yáng ]
⒈ 鼓吹抬举。
⒉ 犹飞扬。
引证解释
⒈ 鼓吹抬举。
引晋 葛洪 《抱朴子·勤求》:“凡夫不识妍蚩,为共吹扬,增长妖妄,为彼巧伪之人,虚生华誉。”
宋 苏轼 《上监司谢礼上启》:“勉知策厉之勤,少答吹扬之赐。”
明 无名氏 《四贤记·迁擢》:“仰荷吹扬,谬膺新命。”
清 俞樾 《茶香室三钞·唐十在》:“摧挫英雄,吹扬佞媚。”
⒉ 犹飞扬。
引宋 曾巩 《仁风厅》诗:“朱絃鼓舞逢千载,白羽吹扬慰一方。”
《埤雅·释草》:“《尔雅》曰‘苇丑芀’,言其华皆有芀秀,今风輒吹扬如雪,其聚於地如絮也。”
相关词语
- yáng wēi yào wǔ扬威耀武
- biān chuī边吹
- xí yáng习扬
- fèi yáng沸扬
- wǒ wǔ wéi yáng我武惟扬
- huī yáng挥扬
- bō yáng播扬
- hú chuī胡吹
- jīn chuī金吹
- chàng yáng畅扬
- yīng yáng鹰扬
- yáng gǔ扬汩
- yīn fēng chuī huǒ因风吹火
- yáng chēng扬称
- chuī suǒ吹索
- yáng zhōu hè扬州鹤
- wā míng gǔ chuī蛙鸣鼓吹
- miào chuī妙吹
- chuī máo jiàn吹毛剑
- yáng huā扬花
- jiāo yáng骄扬
- qīng chuī清吹
- wǎn chuī晩吹
- dōng hǎi yáng chén东海扬尘
- chuī hū吹呼
- liǎng bù gǔ chuī两部鼓吹
- yáng luó dǎo gǔ扬锣捣鼓
- jī yáng qīng zhuó激扬清浊
- chuī wǎng yù mǎn吹网欲满
- yáng zǐ jiāng扬子江