词典春谷
春谷
词语解释
春谷[ chūn gǔ ]
⒈ 春日的山谷。
引证解释
⒈ 春日的山谷。
引唐 杜甫 《登牛头山亭子》诗:“江城孤照日,春谷远含风。”
唐 刘沧 《龙门留别道友》诗:“春谷终期吹羽翼,萍身不定逐波澜。”
宋 周紫芝 《竹坡诗话》:“潮州 韩文公祠 有异木,世传 退之 手植。去祠十数步,种之輒死。有题 文公祠 者,云‘ 韩 木有情春谷暖,鱷鱼无种海潭清’者是也。”
相关词语
- pì gǔ fēng liú辟谷封留
- bō gǔ波谷
- niǎo gǔ鸟谷
- qīng chūn bù zài青春不再
- chūn yán春妍
- gǔ fēng谷风
- hóng zhǎo chūn ní鸿爪春泥
- chūn wǎn春晩
- chūn róng春容
- yǒu nǚ huái chūn有女怀春
- chūn zhàng春账
- chūn mèng春孟
- qián gǔ shī yé钱谷师爷
- chūn xíng春饧
- bì luó chūn碧萝春
- chūn shǎng春赏
- lǐ shǎo chūn李少春
- chūn jīn春襟
- chūn yī春衣
- bǐng gǔ禀谷
- chūn dàn春旦
- chūn tái xì春台戏
- chūn qì春气
- tǔ yù hún吐谷浑
- jiǔ gǔ九谷
- pú gǔ蒲谷
- chūn yì春意
- chūn shā春纱
- tuì gǔ退谷
- là jìn chūn huí腊尽春回