词典从时
从时
词语解释
从时[ cóng shí ]
⒈ 顺从时宜;顺从时令。
引证解释
⒈ 顺从时宜;顺从时令。
引《左传·僖公二十年》:“二十年春,新作南门。书,不时也。凡啟塞,从时。”
孔颖达 疏:“啟塞之事,犹得从宜而脩之。”
《左传·昭公七年》:“故政不可不慎也。务三而已,一曰择人,二曰因民,三曰从时。”
杜预 注:“顺四时之所务。”
《国语·越语下》:“臣闻从时者,犹救火追亡人也,蹶而趋之,唯恐弗及。”
《宋书·礼志一》:“古者从时脉土,以训农功,躬耕帝籍,敬供粢盛。”
相关词语
- cóng cháng jì jiào从长计较
- shí huì时晦
- chéng cóng承从
- yī wǎn fàn shí一碗饭时
- shí yí shì qiān时移事迁
- zūn cóng遵从
- shí mù时暮
- shí zé时泽
- ān shí chǔ shùn安时处顺
- hè hè shí míng赫赫时名
- shí shàng时上
- zhì cóng制从
- cóng zhí从直
- cóng yī yǐ zhōng从一以终
- shí yùn bù qí时运不齐
- fāng shí芳时
- shí qù时趣
- tiáo shí髫时
- jiān zhí bù cóng坚执不从
- cóng xīn zhī nián从心之年
- shí shí kè kè时时刻刻
- hūn cóng阍从
- lì cóng吏从
- yī shí zhī xuǎn一时之选
- shùn shí ér dòng顺时而动
- shí yí wù huàn时移物换
- yún jí jǐng cóng云集景从
- shí guāi yùn chuǎn时乖运舛
- ruò shí若时
- bó shí伯时