词典颠齿	
	颠齿
词语解释
颠齿[ diān chǐ ]
⒈ 齻齿,臼齿。颠,通“齻”。
引证解释
⒈ 齻齿,臼齿。颠,通“齻”。
引《管子·山国轨》:“请敺之颠齿,量其高壮。”
郭沫若 等集校:“闻一多 案:‘颠齿’即齻牙。 《仪礼·既夕礼》‘实贝,柱左齻右齻’,疏‘左齻右齻,牙两畔最长者’,《周礼·典瑞》 郑 注‘含玉,柱左右齻及在口中者。’《释文》本‘齻’作‘颠’。 《正字通》‘男子二十四岁,女子二十一岁,齻牙生。’字一作‘真’。 《素问·上古天真论》‘故真牙生而长极’, 王 注‘真牙,谓牙之最后生者’。”
			相关词语
		
	- chǐ guān齿冠
 - diān shǒu颠首
 - diān shí颠实
 - wú diān wú dǎo无颠无倒
 - hào chǐ hóng chún皓齿红唇
 - diān fú颠匐
 - tóng diān童颠
 - yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
 - rǎn xū zhǒng chǐ染须种齿
 - diān dǎo yī cháng颠倒衣裳
 - mò chǐ nán mǐn没齿难泯
 - zhì chǐ wǒ tuǒ稚齿婑媠
 - lìng rén qiè chǐ令人切齿
 - chǐ jiá xiāng齿颊香
 - lì chǐ隶齿
 - diān diē颠跌
 - tiáo chǐ髫齿
 - fú diān扶颠
 - chǐ gān chéng féi齿甘乘肥
 - wú diān dǎo无颠倒
 - chǐ jìn齿尽
 - quǎn mǎ chǐ犬马齿
 - záo diān凿颠
 - bìng chǐ病齿
 - diān dǎo shì fēi颠倒是非
 - jiàn chǐ hǔ剑齿虎
 - xiāng chǐ镶齿
 - yǔ chǐ dàn shé龂齿弹舌
 - yòu chǐ幼齿
 - fàn chǐ犯齿
 
