词典丁辰	
	丁辰
词语解释
丁辰[ dīng chén ]
⒈ 适逢其时。
引证解释
⒈ 适逢其时。
引《后汉书·班固传》:“逢吉丁辰,景命也。”
李贤 注:“丁,当也。辰,时也。景,大也。逢休吉之代,当封禪之时,此为天子之大命也。”
			相关词语
		
	- chén fàng shì辰放氏
 - shì dīng侍丁
 - shuāng lù zhī chén霜露之辰
 - dīng gōng téng丁公藤
 - dīng qióng丁穷
 - shēng chén bā zì生辰八字
 - tài chén泰辰
 - zào dīng灶丁
 - bái dīng白丁
 - lú dīng芦丁
 - jí chén及辰
 - jiān dīng兼丁
 - dīng kuài丁快
 - dīng chén丁沉
 - dīng yáo丁徭
 - dīng shì sù丁氏粟
 - lěng dīng dīng冷丁丁
 - dàn dīng蛋丁
 - mài zhuàng dīng卖壮丁
 - dīng zǐ丁子
 - pín dīng贫丁
 - nóng dīng农丁
 - kè chén克辰
 - xī chén觿辰
 - dīng fù丁赋
 - zhòng xīng gǒng chén众星拱辰
 - fā chén发辰
 - pìn zhòu míng chén牝咮鸣辰
 - suān dīng酸丁
 - xǔ dīng mǎo许丁卯
 
