词典丁期	
	丁期
词语解释
丁期[ dīng qī ]
⒈ 正当其时。
引证解释
⒈ 正当其时。
引汉 蔡邕 《上始加元服与群臣上寿表》:“伏惟陛下,应天淑灵,丁期中兴。”
			相关词语
		
	- qī zhōu期周
 - shì dīng侍丁
 - dīng gōng téng丁公藤
 - dīng qióng丁穷
 - zào dīng灶丁
 - bái dīng白丁
 - lú dīng芦丁
 - yán qī延期
 - jiān dīng兼丁
 - qī qī bù kě期期不可
 - qī hé期合
 - qī gāo期高
 - shí zhāi qī十斋期
 - dīng kuài丁快
 - qī yuàn期愿
 - zé qī责期
 - qī quán期权
 - dīng chén丁沉
 - rì qī日期
 - dīng yáo丁徭
 - dīng shì sù丁氏粟
 - lěng dīng dīng冷丁丁
 - yǒu qī tú xíng有期徒刑
 - dàn dīng蛋丁
 - mài zhuàng dīng卖壮丁
 - dīng zǐ丁子
 - pín dīng贫丁
 - zhēn qī贞期
 - jià qī假期
 - nóng dīng农丁
 
