词典低声
低声
词语解释
低声[ dī shēng ]
⒈ 低的或放低的声音。
例在一个角落,低声闲谈。
英in a low voice; undertone;
引证解释
⒈ 轻声,小声。
引前蜀 牛峤 《女冠子》:“浅笑含双靨,低声唱小词。”
茅盾 《子夜》一:“﹝ 张素素 ﹞双手一拍,低声的然而郑重地说:‘ 佩珊 !我想老太爷一定是不中用了!’”
许地山 《换巢鸾凤》六:“祖凤 拿出时计来一看,低声对坐在身边的同伴说:‘三点半了,快预备着。’”
国语辞典
低声[ dī shēng ]
⒈ 轻声的说话。
引《三国演义·第二〇回》:「耳目甚近,请公低声。」
反高声
⒉ 表示谦卑。
例如:「低声下气」。
相关词语
- shēng róng声荣
- dī qián低钱
- dī méi低眉
- jìn wèi shēng míng近卫声明
- wén shēng闻声
- shēng ǒu tī liè声偶擿裂
- tóng shēng yì sú同声异俗
- nuò nuò lián shēng诺诺连声
- lǔ shēng橹声
- kě tīng shēng可听声
- wǔ shēng武声
- shēng zhāng声张
- jiàng dī降低
- shuāng shēng双声
- fēi shēng蜚声
- qiǎo wú rén shēng悄无人声
- shēng yuān声冤
- sān shēng三声
- piāo shēng剽声
- shēng wàng声望
- zhòng quǎn fèi shēng众犬吠声
- zǐ shēng子声
- chuán shēng qì传声器
- tán tǔ fēng shēng谈吐风声
- yǐn kēng gāo shēng引吭高声
- liǎn shēng bǐng qì敛声屏气
- shēng líng声灵
- shēng sòu声嗽
- dì yī shēng第一声
- shēng lǜ声律