词典东津	
	东津
词语解释
东津[ dōng jīn ]
⒈ 古渡口名。
⒉ 泛指渡口。
引证解释
⒈ 古渡口名。
引唐 杜甫 《泛江送客》诗:“二月频送客, 东津 江欲平。”
钱谦益 注引《舆地纪胜》:“东津 在 郪县 东四里,渡 涪江 水。”
⒉ 泛指渡口。
引宋 唐庚 《将家游治平院》诗:“昨日西楼弔王孙,今日 东津 悲逐臣。”
明 高启 《夜至阳城田家》诗:“东津渡头初月辉,南陵寺里远鐘微。”
			相关词语
		
	- dōng líng东陵
 - dōng mén yǎn东门眼
 - dōng xuān zhù东轩伫
 - dōng ōu东讴
 - jīn lì津吏
 - fú dōng dǎo xī扶东倒西
 - tiān jīn kuài bǎn天津快板
 - dōng jīng huí hé东京回合
 - jīn tuò津唾
 - dōng yíng shì东营市
 - dōng běi yì zhì东北易帜
 - jìn fù dōng liú尽付东流
 - liáo dōng shǐ辽东豕
 - rì dōng yuè xī日东月西
 - dōng zhī东织
 - jiāng jīn江津
 - zhǐ dōng shuō xī指东说西
 - dōng fāng xué shì东方学士
 - dōng tái东台
 - dōng yán东岩
 - dōng hǎi东海
 - jīn jì津济
 - jiāo dōng胶东
 - dōng wáng东王
 - wú rén wèn jīn无人问津
 - dōng mēng kè东蒙客
 - dōng suō xī wàng东睃西望
 - dōng sè东瑟
 - dōng yuán东园
 - dōng yáng东洋
 
