词典东夏	
	东夏
词语解释
东夏[ dōng xià ]
⒈ 古代泛指中国东部。
⒉ 金元之际的国名。金宣宗时,蒲鲜万奴据辽东自立,国号大真,历史上亦称东真。后降元;复叛,称东夏。元太宗时灭于元。参阅《元史·太祖纪》及《太宗纪》。
引证解释
⒈ 古代泛指 中国 东部。
引《书·微子之命》:“上帝时歆,下民祗协,庸建尔于上公,尹兹东夏。”
孔 传:“正此东方华夏之国。 宋 在京师东。”
《后汉书·吴祐传》:“祐 每行园,常闻讽诵之音,奇而厚之,亦与为友,卒成儒宗,知名东夏。”
《周书·武帝纪下》:“东夏既平,王道初被, 齐 氏弊政,餘风未殄。”
清 侯方域 《赠倪荥阳序》:“友人 王君 侯服 者,东夏豪杰之士也。”
⒉ 金 元 之际的国名。 金宣宗 时, 蒲鲜万奴 据 辽东 自立,国号 大真,历史上亦称 东真。后降 元 ;复叛,称 东夏。元太宗 时灭于 元。参阅《元史·太祖纪》及《太宗纪》。
			相关词语
		
	- dōng líng东陵
 - dōng mén yǎn东门眼
 - dōng xuān zhù东轩伫
 - dōng ōu东讴
 - xià wán chún夏完淳
 - fú dōng dǎo xī扶东倒西
 - xiāo xià消夏
 - dōng jīng huí hé东京回合
 - dōng yíng shì东营市
 - dōng běi yì zhì东北易帜
 - zhù xià蛀夏
 - jìn fù dōng liú尽付东流
 - liáo dōng shǐ辽东豕
 - rì dōng yuè xī日东月西
 - dōng zhī东织
 - qīng xià清夏
 - zhǐ dōng shuō xī指东说西
 - dōng fāng xué shì东方学士
 - xià hóu夏侯
 - dōng tái东台
 - dōng yán东岩
 - dōng hǎi东海
 - yíng xià迎夏
 - zhū xià诸夏
 - huáng nóng yú xià黄农虞夏
 - jiāo dōng胶东
 - dōng wáng东王
 - xià zhuāng夏装
 - dōng mēng kè东蒙客
 - dōng suō xī wàng东睃西望
 
