词典断碑	
	断碑
词语解释
断碑[ duàn bēi ]
⒈ 断裂残缺的石碑。
引证解释
⒈ 断裂残缺的石碑。
引宋 黄庭坚 《病起荆江亭即事》诗之五:“杨綰 当朝天下喜,断碑零落卧秋风。”
元 傅若金 《韩淮阴庙》诗:“高帝 旌旗俱寂寞,断碑零落后人看。”
清 方文 《富池晚泊》诗:“断碑零落荒草间,欲考其详罕知者。”
郁达夫 《钓台的春昼》:“嘱托了他以煮饭烧菜的杂务,我和船家就从断碑乱石中间爬上了 钓台。”
			相关词语
		
	- jiǎn duàn检断
 - xīn duàn心断
 - jiǎn zhǎo duàn fā翦爪断发
 - jīn duàn金断
 - zhì duàn制断
 - qín duàn zhū xián琴断朱弦
 - qín wàng bēi秦望碑
 - kǒu bēi zài dào口碑载道
 - yōu yóu bù duàn优游不断
 - duàn fù断覆
 - duàn fú cán zhǐ断幅残纸
 - yáng gōng bēi羊公碑
 - chái duàn柴断
 - tīng duàn听断
 - duàn dùn断顿
 - bēi jiàng碑匠
 - duàn chǎng断场
 - duàn pū断扑
 - sòng dé bēi颂德碑
 - duàn qǔ断取
 - duàn jī kuài zhōu断齑块粥
 - zuò duàn坐断
 - lián mián bù duàn连绵不断
 - tíng duàn停断
 - bēi é碑额
 - duàn jiǎn cán biān断简残编
 - duàn tún断饨
 - cán piān duàn jiǎn残篇断简
 - duàn ēn断恩
 - mèng duàn hún xiāo梦断魂消
 
