词典端士
端士
词语解释
端士[ duān shì ]
⒈ 犹端人。
引证解释
⒈ 犹端人。
引《大戴礼记·保傅》:“於是皆选天下端士,孝悌闲博有道术者以辅翼之,使之与太子居处出入,故太子乃目见正事,闻正言,行正道,左视右视前后皆正人,夫习与正人居,不能不正也。”
《三国志·魏志·赵王干传》:“训以恭顺之至言,辅以天下之端士。”
明 归有光 《<山斋先生文集>序》:“嗟乎,直臣端士,世不可一日无!”
相关词语
- duān èr端贰
- yǐ shì乙士
- duān yáng端阳
- jiàng shì将士
- zhàn duān战端
- fāng shì方士
- xū shì虚士
- qǔ jū shì曲居士
- duān shuǎng端爽
- shì lín guǎn士林馆
- jiǎo duān角端
- jìn bù rén shì进步人士
- shì rén士人
- cè shì策士
- jué shì谲士
- dōng fāng xué shì东方学士
- mén shì门士
- chǔ shì xīng处士星
- shí èr bó shì十二博士
- shàn rén yì shì善人义士
- duān xiáng端详
- néng shì能士
- zhí xué shì直学士
- qiān duān wàn xù千端万绪
- shì jiǎng xué shì侍讲学士
- bié shì别士
- gǎn shì感士
- hǎo duān duān好端端
- huàn shì幻士
- shì zé士则