词典敦丘
敦丘
词语解释
敦丘[ dūn qiū ]
⒈ 一层之丘。
引证解释
⒈ 一层之丘。
引《尔雅·释丘》:“丘,一成为敦丘。”
郭璞 注:“成,犹重也。 《周礼》曰:‘为坛三成。’今 江 东呼地高堆者为敦。”
相关词语
- dūn jiǎn敦俭
- qiū zhí丘植
- kūn lún qiū昆侖丘
- dūn zhòng敦重
- dūn yù敦喻
- dūn zhōng敦忠
- wǎ dūn瓦敦
- qīng qiū青丘
- dūn lì敦厉
- dūn xù敦序
- xiè qiū谢丘
- qiū líng丘陵
- liú dūn zhēn刘敦桢
- liǎng guǎng qiū líng两广丘陵
- yī qiū tǔ一丘土
- cáo qiū曹丘
- dūn huáng wǔ lóng敦煌五龙
- jiāo qiū椒丘
- dūn yòu敦诱
- dūn huáng biàn wén敦煌变文
- hú qiū shǒu狐丘首
- tài qiū dào guǎng太丘道广
- xún hè jīng qiū寻壑经丘
- shǒu qiū zhī wàng首丘之望
- dūn yǒu敦友
- qiū yíng丘茔
- qiū shān丘山
- mǔ qiū亩丘
- dūn sù敦素
- dūn yǐn敦引