词典贰臣	
	贰臣
词语解释
贰臣[ èr chén ]
⒈ 由旧朝投降后,在新朝又担任官职的人。
例命西鄙北鄙贰于己。——《左传·隐公元年》。注:“贰,两属也。”
誓死不为贰臣。
英turncoat official;
引证解释
⒈ 在前一朝代做官,投降后一朝代之后又做官的人。
引清 朱珪 《恭庆皇上御极六十年万寿文》:“赐胜朝守节之諡,以显忠也;贰臣有传,以励贞也。”
蔡锷 《讨袁通电》:“岂其心悦诚服,甘作贰臣,狂走中风,殉兹戎首。”
后泛指叛逆者。 瞿秋白 《<鲁迅杂感选集>序言》:“是封建宗法社会的逆子,是绅士阶级的贰臣。”
国语辞典
贰臣[ èr chén ]
⒈ 曾仕旧朝后又出任新朝官职的臣子。
			相关词语
		
	- duān èr端贰
 - zhēn chén贞臣
 - shǐ chén fáng使臣房
 - jiè èr介贰
 - shū chén枢臣
 - chēng chén nà gòng称臣纳贡
 - chén qiè臣妾
 - kē chén科臣
 - èr gǔ贰毂
 - péi chén陪臣
 - niè zǐ gū chén孽子孤臣
 - qī chén七臣
 - liáng èr凉贰
 - èr gōng贰功
 - zú èr卒贰
 - fēng jiāng dà chén封疆大臣
 - zhèng chén诤臣
 - wài chén外臣
 - èr xiāng贰相
 - chēng chén称臣
 - xìng chén幸臣
 - dōng míng chén东溟臣
 - xià chén下臣
 - chéng chén诚臣
 - zàn èr赞贰
 - cáo chén漕臣
 - pǐn chén品臣
 - chén lǐ臣礼
 - zhí chén直臣
 - péi chén guó陪臣国
 
