词典放顿
放顿
词语解释
放顿[ fàng dùn ]
⒈ 安放,安置。
引证解释
⒈ 安放,安置。
引明 汤显祖 《邯郸记·行田》:“白屋三间,红尘一榻,放顿愁肠不下。”
相关词语
- háo fàng bù jī豪放不羁
- dùn ěr顿尔
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- dùn kè顿刻
- fàng dǎi放歹
- hóng fàng宏放
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- duàn dùn断顿
- mó fàng模放
- qí fàng齐放
- shē fàng奢放
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- jiǎn dùn蹇顿
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- dùn jiào顿教
- yī huā dú fàng一花独放
- fàng kōng qiāng放空枪
- shī fàng施放
- dùn bèi顿惫
- tà dùn蹋顿
- fàng shè xíng放射形