词典放废	
	放废
词语解释
放废[ fàng fèi ]
⒈ 放逐罢黜。
⒉ 放纵自弃。
引证解释
⒈ 放逐罢黜。
引《汉书·昌邑哀王刘髆传》:“贺 嚚顽放废之人,不宜得奉宗庙朝聘之礼。”
宋 曾巩 《太祖皇帝总叙》:“三代盛矣,然 禹 之孙 太康 失国, 汤 之孙 太甲 放废。”
明 文徵明 《周康僖公传》:“及一时放废诸臣,皆国家旧人,去不以罪,所宜録用。”
⒉ 放纵自弃。
引《明史·文苑传二·王廷陈》:“屏居二十餘年,嗜酒纵倡乐,益自放废。”
清 王晫 《今世说·德行》:“﹝ 孙宏 ﹞抱经纶之宏略,少不见用於时,中岁輒自放废,与方外緇衲为侣。”
王国维 《<红楼梦>评论》:“今使为 宝玉 者於 黛玉 既死之后,或感愤而自杀,或放废以终其身。”
			相关词语
		
	- háo fàng bù jī豪放不羁
 - chén fàng shì辰放氏
 - fàng niú guī mǎ放牛归马
 - fàng liàng放量
 - wěi fèi委废
 - fàng lóng rù hǎi放龙入海
 - fàng jiě放解
 - fàng yàn kǒu放焰口
 - diǎn fàng点放
 - fàng làng wú jū放浪无拘
 - fèi zhì废滞
 - dù fèi杜废
 - fàng dǎi放歹
 - hóng fàng宏放
 - fàng dà放大
 - chù fàng黜放
 - mó fàng模放
 - qí fàng齐放
 - shē fàng奢放
 - sā lài fàng pō撒赖放泼
 - fèi bìng废病
 - fàng yuǎn放远
 - fàng chù放绌
 - fèi dài废怠
 - fèi sāng废丧
 - yī huā dú fàng一花独放
 - fàng kōng qiāng放空枪
 - shī fàng施放
 - kuàng fèi懬废
 - fàng shè xíng放射形
 
