词典放溜
放溜
词语解释
放溜[ fàng liū ]
⒈ 谓陆上潦水注河。任船顺流自行。
引证解释
⒈ 任船顺流自行。
引南朝 梁元帝 《早发龙巢》诗:“征人喜放溜,晓发晨阳隈。”
宋 苏轼 《与子由同游寒溪西山》诗:“千摇万兀到 樊口,一箭放溜先鳬鷖。”
清 黄景仁 《春雨望新安江》诗:“明当放溜趁新涨,卧听船鼓催逢逢。”
⒉ 谓陆上潦水注河。
引清 冯桂芬 《致李伯相书》:“万一上游放溜,下游随决。”
国语辞典
放溜[ fàng liù ]
⒈ 舟顺流自行。
引南朝梁·元帝〈早发龙巢〉诗:「征人喜放溜,晓发晨阳隈。」
⒉ 大雨时陆上水流如河,称为「放溜」。
相关词语
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- shī liū shū là失溜疏剌
- fàng dǎi放歹
- hóng fàng宏放
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- mó fàng模放
- qí fàng齐放
- jī liū激溜
- shē fàng奢放
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- yī huā dú fàng一花独放
- fàng kōng qiāng放空枪
- shī fàng施放
- fàng shè xíng放射形
- fàng hé dēng放河灯
- fàng jiào放教
- fàng shǒu放手
- jiě fàng sī xiǎng解放思想
- fàng zhī放支