词典放青
放青
词语解释
放青[ fàng qīng ]
⒈ 把牲畜赶到野外吃草。
英put cattle out to graze;
引证解释
⒈ 把牲畜放到青草地上吃草。
引清 纪昀 《阅微草堂笔记·姑妄听之一》:“其子曰 柱儿,言昔往海上放青时,有灶丁夜方寝,闻室内窸窣有声。”
老舍 《骆驼祥子》三:“前几天本想和街坊搭伙,把它们送到口外去放青。”
魏巍 《谁是最可爱的人》:“当我们的部队一听说去反击敌人的时候,你不知道从哪里来的那股劲儿,就好像春天头一回放青的马子一样,连缰绳你都拉不住了。”
国语辞典
放青[ fàng qīng ]
⒈ 把牲畜放到青草地上吃草,称为「放青」。
相关词语
- jiè shí qīng zǐ芥拾青紫
- qīng láng biān青琅编
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- qīng shēng sè青生色
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- qīng chūn bù zài青春不再
- qīng tán青坛
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- lèng tóu ér qīng愣头儿青
- qīng rán青髯
- qīng luán青鸾
- qīng xiá yì青霞意
- yáo qīng遥青
- qīng qiū青丘
- fàng dǎi放歹
- qīng jìng青镜
- qīng tiáo青条
- qīng páo bái mǎ青袍白马
- hóng fàng宏放
- yī qīng一青
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- qīng què青雀
- zhī qīng支青