词典方药	
	方药
词语解释
方药[ fāng yào ]
⒈ 中医药方中开的药。也指方剂。
英prescription;
引证解释
⒈ 医方和药物。亦借指医道,医术。
引《汉书·杜延年传》:“昭帝 末,寝疾,徵天下名医, 延年 典领方药。”
《后汉书·方术传下·华佗》:“﹝ 佗 ﹞精於方药,处齐不过数种,心识分銖,不假称量。”
明 高启 《杏林图为沉日新先生题》诗:“如今不用施方药,闻得花香疾自消。”
清 周亮工 《<医学正言>序》:“古之神仙得道者流,常藉方药以度世。”
《续资治通鉴·宋太祖开宝八年》:“岭 表之俗,疾不呼医,自皇化攸及,始知方药;商人齎生药度 岭 者勿算。”
国语辞典
方药[ fāng yào ]
⒈ 医方与药物。
引《后汉书·卷八二·方术传下·华佗传》:「精于方药,处齐不过数种,心识分诛,不假称量。」
			相关词语
		
	- wéi fāng违方
 - fāng cái方才
 - fā yīn fāng fǎ发音方法
 - hòu yào后药
 - fāng lián方廉
 - yào gāo药膏
 - fāng zhuō方桌
 - zhǐ tòng yào止痛药
 - dài fāng贷方
 - yì yù shū fāng异域殊方
 - jīng fāng经方
 - fāng xiāng方相
 - fēn shì fāng chéng分式方程
 - yào jiǔ药酒
 - tóng fāng同方
 - níng fāng宁方
 - kǔ kǒu liáng yào苦口良药
 - qiān yào铅药
 - xiāo yōu yào销忧药
 - fāng rén方人
 - jīn fāng禁方
 - fāng chuán方船
 - fāng zhuō方拙
 - yī fāng医方
 - fāng lǐ方里
 - fāng tóu方头
 - fāng rǎng方攘
 - fāng hóu方侯
 - fāng shì方士
 - xià fāng下方
 
