词典放子
放子
词语解释
放子[ fàng zǐ ]
⒈ 被放逐的人。
引证解释
⒈ 被放逐的人。
引《楚辞·九章·悲回风》:“孤子唫而抆泪兮,放子出而不还。”
朱熹 集注:“放,弃逐也。”
相关词语
- pái zǐ牌子
- yǐ yǔ xìn zǐ乙羽信子
- bèi zǐ贝子
- xiā zǐ瞎子
- shèng bǐng zǐ圣饼子
- shān bǎn zi杉板子
- háo fàng bù jī豪放不羁
- zhǐ yè zi纸叶子
- èr sān zǐ二三子
- mián páo zǐ棉袍子
- hán fēng zǐ寒风子
- chén fàng shì辰放氏
- kuāng zǐ匡子
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- shuǎ pán zǐ耍盘子
- diào zi铫子
- zǐ mǎn子满
- féng zǐ冯子
- jú zǐ局子
- xiǎo huá zǐ小划子
- wú huàn zǐ无患子
- jiǎo bó zǐ脚脖子
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- yáng là zǐ杨瘌子
- gǎn dàng zǐ赶档子
- kēng zǐ坑子
- màn zǐ幔子
- fàng jiě放解
- xìn zī芯子