词典奉常
奉常
词语解释
奉常[ fèng cháng ]
⒈ 秦九卿之一。
⒉ 保持恒久。
引证解释
⒈ 秦 九卿之一。 《汉书·百官公卿表》:“奉常, 秦 官,掌宗庙礼仪,有丞。
引景帝 中六年更名太常。”
颜师古 注:“太常,王者旌旗也。画日月焉,王有大事则建以行,礼官主持之,故曰奉常也。后改曰太常,尊大之义也。”
⒉ 保持恒久。
引宋 范成大 《古鼎作香炉》诗:“云雷縈带古文章,子子孙孙永奉常。”
相关词语
- fèng dài奉戴
- fèng shuò奉朔
- cháng zhōu shì常州市
- cháng xù常序
- fèng wèn奉问
- xí gù dǎo cháng袭故蹈常
- ní cháng泥常
- suí fèng随奉
- fán cháng凡常
- bó cháng伯常
- fèng fù奉腹
- nèi gòng fèng内供奉
- cháng lì qián常例钱
- cháng shǒu常守
- cháng dé常德
- fèng wéi guī niè奉为圭臬
- shàng fèng上奉
- yìng fèng应奉
- fèng zhù奉祝
- zhèng cháng正常
- jìn fèng chuán进奉船
- qǔ fèng曲奉
- qiān fèng迁奉
- suí cháng随常
- cháng kē常科
- dòng jìng yǒu cháng动静有常
- gǔ yǔ cháng yán古语常言
- jī fèng赍奉
- zhī zú cháng lè知足常乐
- luò cháng雒常