词典丰侈	
	丰侈
词语解释
丰侈[ fēng chǐ ]
⒈ 亦作“丰■”。
⒉ 谓肉食肥多。
⒊ 犹言丰盛奢侈。
引证解释
⒈ 谓肉食肥多。
⒉ 犹言丰盛奢侈。
引晋 陆云 《西园第既成有司启》:“古人之戒,犹云无为福始,况今犹崇丰侈,作为祸先。”
宋 王君玉 《国老谈苑》卷一:“太祖 一日袒裼幸翰林院……因指所御青縑帐、紫綾褥谓 多逊 曰:‘尔在外,意朕丰侈耶?朕用此,犹常愧之。’”
清 蒲松龄 《聊斋志异·细侯》:“贾 衣服簪珥,供给丰侈。”
			相关词语
		
	- fēng fù丰阜
 - fēng yù丰豫
 - suì fēng nián rěn岁丰年稔
 - fēng yī丰衣
 - fēng mào丰貌
 - fēng shén yì cǎi丰神异彩
 - fú chǐ浮侈
 - jiāo chǐ骄侈
 - fēng shí丰实
 - chǐ kǒu侈口
 - fù fēng阜丰
 - chǐ qīng侈卿
 - cí fēng yì xióng辞丰意雄
 - fēng tiáo丰条
 - fēng róng丰融
 - chǐ zhāng侈张
 - hóng chǐ闳侈
 - tài chǐ太侈
 - fēng cǎi丰采
 - fēng dù piān piān丰度翩翩
 - wǔ gǔ fēng shú五谷丰熟
 - fēng zī chuò yuē丰姿绰约
 - bù fēng bù jiǎn不丰不俭
 - fēng zhǐ丰祉
 - fēng yǐng丰颖
 - fēng yì丰翳
 - chǐ jiāo侈骄
 - fēng zuò丰胙
 - fēng bǎo丰饱
 - fēng zú丰足
 
