词典风道
风道
词语解释
风道[ fēng dào ]
⒈ 把气流从一处送到另一处去的通道(如供加热、冷却或通风)
英flue;
⒉ 矿山通风井。
英windhole;
引证解释
⒈ 风往来的通道。
引南朝 齐 孔融 《海赋》:“空居无俗,素馆何尘,谷门风道,林路云真。”
宋 文天祥 《正气歌》序:“乍晴暴热,风道四塞,时则为日气。”
⒉ 犹言风范道德。
引《南齐书·高帝纪下》:“风道沾被,升平可期。”
《南齐书·豫章文献王嶷传》:“丞相风道弘旷,独秀生民。”
⒊ 谓行事的方式。
引《魏书·崔浩传》:“贼前行不止,后已离絶,宜分军隐出,奄击不意。风道在人,岂有常也。”
相关词语
- chuō lì fēng fā踔厉风发
- xié mó wāi dào邪魔歪道
- mì dào秘道
- yí dào遗道
- huái dào怀道
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- jiǎ dào xué假道学
- biàn fēng便风
- fēng rén风人
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- qīng gōng chú dào清宫除道
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- láng fēng cén阆风岑
- xǐ dào徙道
- shí yóu fēng石尤风
- zhuī dào追道
- wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
- chì dào yáng liú赤道洋流
- dào jiàn chán guān道键禅关
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风
- dào miào道妙
- gǔ fēng谷风
- yún yǒng fēng fēi云涌风飞
- xiá guāng wàn dào霞光万道