词典风笛	
	风笛
词语解释
风笛[ fēng dí ]
⒈ 管乐器,笛子的一种。
英one of bamboo flute;
引证解释
⒈ 风中的笛声。
引唐 郑谷 《淮上与友人别》诗:“数声风笛离亭晚,君向 瀟湘 我向 秦。”
⒉ 指轮船的汽笛声。
引郁达夫 《海上通信》:“扬子江 头,数声风笛,我又上了这天涯飘泊的轮船。”
⒊ 一种管乐器,由风囊、吹管和若干簧管组成,流行于 欧洲 民间。
国语辞典
风笛[ fēng dí ]
⒈ 乐器名。一种木管乐器。由风囊、吹管和若干簧管组成,流行于欧洲民间。
			相关词语
		
	- liǔ dí柳笛
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - duǎn dí短笛
 - shí yóu fēng石尤风
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - yì zī dí义觜笛
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - shén fēng神风
 - fēng mào风貌
 
