词典风胡子
风胡子
词语解释
风胡子[ fēng hú zǐ ]
⒈ 亦称“风湖子”。亦称“风胡”。亦称“风壶”。
⒉ 人名。春秋时楚国人,精于识剑、铸剑。
引证解释
⒈ 亦称“风湖子”。亦称“风胡”。亦称“风壶”。人名。 春秋 时 楚国 人,精于识剑、铸剑。
引汉 袁康 《越绝书·外传记宝剑》:“於是乃令 风胡子 之 吴,见 欧冶子、干将,使人作铁剑。”
汉 赵晔 《吴越春秋·阖闾内传》:“楚昭王 卧而寤,得 吴王 湛卢之剑於牀。 昭王 不知其故,乃召 风湖子 而问。”
南朝 梁 江淹 《铜剑赞》:“风胡 专精, 欧冶 妙思。”
唐 元稹 《说剑》诗:“既非古 风壶,无乃近 鵶九。”
国语辞典
风胡子[ fēng hú zi ]
⒈ 古代铸剑的能手。
相关词语
- pái zǐ牌子
- yǐ yǔ xìn zǐ乙羽信子
- bèi zǐ贝子
- lán hú阑胡
- xiā zǐ瞎子
- shèng bǐng zǐ圣饼子
- shān bǎn zi杉板子
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- zhǐ yè zi纸叶子
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- èr sān zǐ二三子
- mián páo zǐ棉袍子
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- biàn fēng便风
- kuāng zǐ匡子
- fēng rén风人
- shuǎ pán zǐ耍盘子
- diào zi铫子
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- zǐ mǎn子满
- féng zǐ冯子
- bēi fēng悲风
- jú zǐ局子
- xiǎo huá zǐ小划子
- fēng mù hán bēi风木含悲
- wú huàn zǐ无患子
- jiǎo bó zǐ脚脖子