词典风容
风容
词语解释
风容[ fēng róng ]
⒈ 人的风采,仪容。
⒉ 指文采。
引证解释
⒈ 人的风采,仪容。
引《后汉书·皇后纪上·章德窦皇后》:“后与女弟俱以选例入见 长乐宫,进止有序,风容甚盛。”
《魏书·李孝伯传》:“孝伯 风容闲雅,应答如流, 畅 及左右甚相嗟叹。”
⒉ 指文采。
引唐 元稹 《唐故工部员外郎杜君墓系铭》序:“士以简慢、歙习、舒徐相尚,文章以风容、色泽、放旷、精清为高。”
相关词语
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- shuǐ róng水容
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- biàn fēng便风
- qiū róng秋容
- fēng rén风人
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- láng fēng cén阆风岑
- shí yóu fēng石尤风
- tōu mèi qǔ róng偷媚取容
- wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
- xiào róng笑容
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风
- gǔ fēng谷风
- yún yǒng fēng fēi云涌风飞
- yún chē fēng mǎ云车风马
- shùn fēng chě fān顺风扯帆
- zhèng gōng fēng郑公风
- chūn róng春容
- diāo fēng刁风
- bié yǒu fēng qù别有风趣
- xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
- róng tài容态
- fēng chén风尘