词典纷争	
	纷争
词语解释
纷争[ fēn zhēng ]
⒈ 争执。
英dispute;
⒉ 愤怒的、厉害的、吵闹的或长时间的争论或吵架。
英wrangle;
引证解释
⒈ 多所争执;纠纷。
引《宋书·律历志中》:“历数难明,前代通儒多共纷争。”
宋 苏轼 《高邮陈直躬画雁》诗之二:“众禽事纷争,野鴈独闲絜。”
明 叶襄 《感旧》诗:“洛 蜀 纷争日,君王宵旰时。内朝私鬭急, 河 北捷书迟。”
范文澜 蔡美彪 等《中国通史》第二编第二章第六节:“汉宣帝 时, 匈奴 统治阶级内部发生严重的纷争,五个单于争夺统治权。”
国语辞典
纷争[ fēn zhēng ]
⒈ 纠纷争执。
例如:「这两人因意见不合,时起纷争。」
反和洽 协调
			相关词语
		
	- jù lǐ lì zhēng据理力争
 - yún fēn纭纷
 - zhàn zhēng fǎ guī战争法规
 - fēn lún纷纶
 - miàn yǐn tíng zhēng面引廷争
 - àn dòu míng zhēng暗斗明争
 - qīn lüè zhàn zhēng侵略战争
 - zhēng chà争差
 - yàn fú zhēng燕蝠争
 - fēn lún纷轮
 - zhēng rú争如
 - zhēng duō lùn shǎo争多论少
 - xiāng zhēng相争
 - xíng yǐn zhēng邢尹争
 - jiàn zhēng rú liú谏争如流
 - qǐ fēn绮纷
 - zhēng kàng争抗
 - zhēng xiào争校
 - jiē jí dǒu zhēng阶级斗争
 - biàn zhēng辩争
 - hǔ dòu lóng zhēng虎斗龙争
 - zhēng yán dòu qí争妍斗奇
 - dà xuě fēn fēi大雪纷飞
 - fēn báo纷薄
 - dòu yàn zhēng fāng斗艳争芳
 - xiāo zhēng嚣争
 - sú fēn俗纷
 - táo liǔ zhēng yán桃柳争妍
 - dǐng zhēng鼎争
 - jiāo zhēng交争
 
