词典刚肠
刚肠
词语解释
刚肠[ gāng cháng ]
⒈ 指刚直的气质。
引证解释
⒈ 指刚直的气质。
引《文选·嵇康<与山巨源绝交书>》:“刚肠嫉恶,轻肆直言,遇事便发。”
张铣 注:“刚肠,谓彊志也。”
唐 白居易 《哭孔戡》诗:“平生刚肠内,直气归其间。”
清 秋瑾 《吊吴烈士樾》诗:“皖 中志士名 吴樾,百炼刚肠如火热。”
国语辞典
刚肠[ gāng cháng ]
⒈ 刚直的性情。
引《文选·嵇康·与山巨源绝交书》:「刚肠疾恶,轻肆直言。」
唐·白居易〈哭孔戡〉诗:「平生刚肠内,直气归其间。」
相关词语
- tòng cháng痛肠
- rè cháng热肠
- qiān xīn guà cháng牵心挂肠
- jǐn xiù cháng锦绣肠
- chēng cháng zhǔ fù撑肠拄腹
- gē cháng割肠
- zào gāng燥刚
- làn cháng wēn烂肠瘟
- gāng cháng jí è刚肠嫉恶
- huī dǎn chōu cháng隳胆抽肠
- cháng huāng fù rè肠慌腹热
- huáng cháng黄肠
- jǐn cháng锦肠
- jīn gāng shā金刚砂
- gāng shū刚疏
- ér nǚ cháng儿女肠
- sōng zhēn yù gāng松贞玉刚
- gāng yì mù nè刚毅木讷
- cháng yōng肠臃
- xǐ cháng洗肠
- tōng cháng通肠
- bēi cháng悲肠
- wú cháng gōng zǐ无肠公子
- é cháng鹅肠
- zhēn gāng贞刚
- wǔ sè cháng五色肠
- kū cháng kě fèi枯肠渴肺
- juàn gāng狷刚
- gāng jié刚洁
- shèn cháng肾肠