词典干禁
干禁
词语解释
干禁(幹禁)[ gàn jìn ]
⒈ 犯禁。
引证解释
⒈ 犯禁。
引《宋书·庐陵王义真传》:“臣虽草芥,备至黔首,少不量力,颇高殉义之风,谓蹈善於朝闻,愈徒生於白首。用敢干禁忘戮,披敍丹愚。”
《旧唐书·文苑传下·刘蕡》:“如无治人之术者,不当授任此官,则絶干禁之患矣。”
相关词语
- tí gàn提干
- jīn jiǔ禁久
- gān jù干剧
- jīn fǎ禁法
- jīn jí禁籍
- jìn jué禁绝
- dà jìn大禁
- jiāo gān郊干
- dǎo jí gàn gē倒戢干戈
- gān dú干渎
- kàng gān rǎo抗干扰
- shuāng gàn霜干
- shū jìn疏禁
- gān lì干吏
- lín qín gàn林檎干
- nèi gàn内干
- lǐng gàn领干
- wú xiāng gān无相干
- jīn wéi mén禁围门
- jīn gé禁阁
- gān qǐ干乞
- bié gàn别干
- gān lán干栏
- gān cāo干糙
- yù jìn玉禁
- gān dá dá干达达
- jū gān居干
- gān xī干溪
- zhū gān yù qī朱干玉戚
- sū dá bǐng gān苏打饼干