词典干哑
干哑
词语解释
干哑[ qián yǎ ]
⒈ 干涩嘶哑。
引证解释
⒈ 干涩嘶哑。
引茅盾 《子夜》四:“他提高了那副干哑的嗓子,跺着脚骂道:‘畜生!难道你的死人嘴上贴了封皮么?’”
相关词语
- sǒng gàn耸干
- gàn jìn chōng tiān干劲冲天
- gān gòu干诟
- shí lán gān石阑干
- gān bèng bèng干蹦蹦
- gān là là干辣辣
- gān zhǎng干掌
- gòng zhī bié gàn共枝别干
- gān néng干能
- gàn shì干事
- gān chē干车
- gān fù干父
- gān wò干渥
- gān zhí干直
- diān qiān dǎo kūn颠干倒坤
- qiǎo gàn巧干
- shé qián折干
- duì zhē gàn对着干
- gān yòng干用
- qīng gàn清干
- cái gàn材干
- gān kū干哭
- póu tǔ wèi gān抔土未干
- gān gǎo干槁
- gān mò干漠
- gān màn干漫
- gān gē zhēng zhàn干戈征战
- tuī lóng zhuāng yǎ推聋妆哑
- zhì gàn治干
- chéng gàn城干