词典干止
干止
词语解释
干止[ gàn zhǐ ]
⒈ 犹作息。谓劳作和止息。
引证解释
⒈ 犹作息。谓劳作和止息。
引《书·多士》:“尔乃尚有尔土,尔乃尚寧干止。”
孔 传:“乃庶几安汝故事止居。”
蔡沉 集传:“干,事;止,居也。庶几安尔所事,安尔所居也。”
相关词语
- zhōng zhǐ终止
- tí gàn提干
- zhī zú zhī zhǐ知足知止
- gān jù干剧
- jiāo gān郊干
- dǎo jí gàn gē倒戢干戈
- gān dú干渎
- kàng gān rǎo抗干扰
- shuāng gàn霜干
- gān lì干吏
- lín qín gàn林檎干
- nèi gàn内干
- lǐng gàn领干
- wú xiāng gān无相干
- gān qǐ干乞
- gào zhǐ fān告止幡
- bié gàn别干
- gān lán干栏
- gān cāo干糙
- jǔ zhǐ xián yǎ举止娴雅
- gān dá dá干达达
- jū gān居干
- gān xī干溪
- zhū gān yù qī朱干玉戚
- sū dá bǐng gān苏打饼干
- gān jū干居
- gān jiàn干鉴
- chì gàn叱干
- gān bàn gōng shì干办公事
- chuò zhǐ辍止