词典高声
高声
词语解释
高声[ gāo shēng ]
⒈ 声音高;用听得清楚的正常说话的声音。
英aloud;
高声[ gāo shēng ]
⒈ 叫嚷或咆哮;厉声地说。
例高声斥责他的船员。
他的精力都花费在高声打电话上。
一个女人在旅店门口高声叫骂。
英bark;
引证解释
⒈ 大声。
引南朝 梁 任昉 《奏弹刘整》:“整 及母并奴婢等六人来共至 范 屋中高声大駡。”
《儒林外史》第二八回:“只见那姓 诸葛 的正在那里探头探脑的望, 季恬逸 高声道:‘ 诸葛先生 !我替你约了一位大名士来!’”
茅盾 《子夜》十三:“钱巧林 旁边伸出一个头来高声喊,那正是有名的矮子 周二姐。”
国语辞典
高声[ gāo shēng ]
⒈ 大声。
引《红楼梦·第五一回》:「只听宝玉在内高声说道:『晴雯出去了。』」
近大声
反低声 柔声
相关词语
- shēng róng声荣
- bā gāo zhī ér巴高枝儿
- fēng gāo风高
- yán gāo颜高
- gāo kù高库
- gāo zuò高座
- jìn wèi shēng míng近卫声明
- wén shēng闻声
- shēng ǒu tī liè声偶擿裂
- tóng shēng yì sú同声异俗
- nuò nuò lián shēng诺诺连声
- gāo míng fù rén高明妇人
- gāo jié高洁
- gāo xiù高秀
- míng gāo名高
- gāo dǐ高底
- lǔ shēng橹声
- qīng fēng gāo jié清风高节
- gāo kǎo高考
- gāo yǎn dié高眼鲽
- wén xīng gāo zhào文星高照
- tián gāo liáng甜高粱
- kě tīng shēng可听声
- gāo liàng高亮
- yǎn kuàng zǐ gāo眼眶子高
- gāo lì高丽
- gāo cuī高崔
- wǔ shēng武声
- shēng zhāng声张
- shuāng shēng双声