词典宫城
宫城
词语解释
宫城[ gōng chéng ]
⒈ 围绕帝王或侯国宫室院落的城垣。
引证解释
⒈ 围绕帝王或侯国宫室院落的城垣。
引《汉书·燕剌王刘旦传》:“大风坏宫城楼,折拔树木。”
《晋书·荀奕传》:“时将缮宫城,尚书符下 陈留王,使出城夫。”
唐 韩愈 《河南府同官记》:“留守之官居禁省中,岁时出旌旗,序留司文武百官於宫城门外而衙之。”
《宋史·职官志六》:“皇城司干当官七人,以武功大夫以上及内侍都知、押班充。掌宫城出入之禁令,凡周庐宿衞之事,宫门启闭之节,皆隶焉。”
元 虞集 《春云》诗:“春云漠漠度宫城,楼雪初融水未生。”
相关词语
- yù huá gōng玉华宫
- chéng shǒu城守
- gōng hù宫户
- shǔ xiù gōng tíng黍秀宫庭
- qín gōng秦宫
- qīng gōng chú dào清宫除道
- gōng yā宫鸦
- bǎn chéng zhǔ kǒu板城渚口
- zhī gōng祗宫
- wéi chéng维城
- yán chéng shì盐城市
- gōng nǚ宫女
- chéng guō城郭
- fú róng chéng芙蓉城
- shèng chéng圣城
- gōng chē yuǎn yù宫车远驭
- gōng tǐ宫体
- qīng gōng清宫
- bēng chéng崩城
- gōng bìn宫鬓
- chéng xù城洫
- rén shòu gōng仁寿宫
- dé shòu gōng德寿宫
- děng jià lián chéng等价连城
- qī gōng妻宫
- yán chéng严城
- dà míng gōng大明宫
- mǎ chéng马城
- guó chéng国城
- mù chéng木城