词典恭敏	
	恭敏
词语解释
恭敏[ gōng mǐn ]
⒈ 谦恭勤勉。
引证解释
⒈ 谦恭勤勉。
引《北齐书·恩倖传·和士开》:“父 安,恭敏善事人。”
《元史·姚枢传》:“枢 天资含弘而仁恕,恭敏而俭勤,未尝疑人欺己。”
			相关词语
		
	- guò mǐn过敏
 - mǐn duì敏对
 - hóng mǐn弘敏
 - mǐn bó敏博
 - gōng yǎng恭养
 - jié ào bù gōng桀骜不恭
 - ān xiáng gōng jìng安详恭敬
 - jǐng mǐn警敏
 - mǐn gěi敏给
 - xùn zhì shí mǐn逊志时敏
 - mǐn xíng敏行
 - huá mǐn华敏
 - gōng hè恭贺
 - gōng dài恭带
 - mǐn biàn敏辨
 - gōng jiǎn恭俭
 - shén mǐn神敏
 - gōng gōng jìng jìng恭恭敬敬
 - yuàn gōng愿恭
 - gōng qǐng恭请
 - gōng wéi恭惟
 - qiān gōng xià shì谦恭下士
 - míng mǐn明敏
 - yín gōng xié xié寅恭谐协
 - gōng yíng恭迎
 - gōng xíng tiān fá恭行天罚
 - mǐn xué敏学
 - mǐn shào敏劭
 - mǐn qiáng敏强
 - wēn mǐn温敏
 
