词典鼓趺	
	鼓趺
词语解释
鼓趺[ gǔ fū ]
⒈ 曲着腿,翘起脚。
引证解释
⒈ 曲着腿,翘起脚。
引唐 袁郊 《甘泽谣·红线》:“见 田 亲家翁正於帐内,鼓趺酣眠。”
			相关词语
		
	- yī gǔ yī bǎn一鼓一板
 - mù gǔ暮鼓
 - chān gǔ掺鼓
 - gǔ pí鼓鞞
 - jiù gǔ咎鼓
 - gǔ lǎo鼓老
 - gǔ dào鼓纛
 - gǔ yǎn nǔ jīng鼓眼努睛
 - fú gǔ xiāng yìng桴鼓相应
 - gǔ bō鼓拨
 - wā míng gǔ chuī蛙鸣鼓吹
 - gǔ zào ér qǐ鼓噪而起
 - jiā gǔ笳鼓
 - gǔ bí鼓鼻
 - gāo gǔ鼛鼓
 - liǎng bù gǔ chuī两部鼓吹
 - jiàng fū绛趺
 - yáng luó dǎo gǔ扬锣捣鼓
 - gǔ sǎng鼓颡
 - gǔ dí鼓笛
 - chāng gǔ xuān wǔ鼚鼓轩舞
 - qì gǔ鼜鼓
 - gǔ diào鼓钓
 - gǔ huáng鼓簧
 - míng zhōng gǔ鸣钟鼓
 - gǔ náng náng鼓囊囊
 - léi gǔ擂鼓
 - líng gǔ铃鼓
 - gǔ líng鼓令
 - gǔ hé鼓合
 
