词典寒天
寒天
词语解释
寒天[ hán tiān ]
⒈ 冷天;冬天。
⒉ 清冷的天空。
引证解释
⒈ 冷天;冬天。
引唐 白居易 《华城西北岁暮独游怅然成咏》:“况是寒天客,楼空无主人。”
《醒世恒言·李玉英狱中讼冤》:“有甚紧事,恁般寒天冷月,随个家人行走?还要往那里去?”
王厚选 《古城青史》第二十回:“初春的雨夜,并不亚于数九寒天。”
⒉ 清冷的天空。
引唐 沉佺期 《陇头水》诗:“陇 山飞落叶, 陇 雁度寒天。”
唐 贾岛 《哭孟郊》诗:“故人相弔后,斜日下寒天。”
国语辞典
寒天[ hán tiān ]
⒈ 寒冷的天气。
例如:「寒天里,加件暖衣,避免著凉。」
近冷天
英语chilly weather, (loanword from Japanese) agar-agar
相关词语
- tiān shí天时
- tiān cháo天朝
- tiān zú天足
- shùn tiān xù mín顺天恤民
- jīng tān dòng dì惊天动地
- sān tiān zhú三天竺
- tiān dì gēn天地根
- tiān wén yuàn天文院
- gōng dé tiān功德天
- nián tiān黏天
- biàn tiān变天
- tiān tǎo天讨
- tiān lù天戮
- wèng tiān瓮天
- huáng tiān皇天
- cè hán侧寒
- tiān zhàng天仗
- chōng hán充寒
- mì lǔ hán liú秘鲁寒流
- hán qiè寒怯
- hán yī寒漪
- tiān míng天明
- tiān gōng zhǔ天公主
- hán yàn寒雁
- tiān bǐng天秉
- hán xiāng寒乡
- huáng tiān shàng dì皇天上帝
- pō tiān dà huò泼天大祸
- zhuàng tiān hūn撞天婚
- tiān yuè天钥